![]() |
Eric Yaverbaum - tác giả, CEO của Công ty truyền thông Ericho |
Vào cuối tháng 3, Eric Yaverbaum đã ra ngoài chạy bộ. Hơi thở của ông rất nhọc nhằn. Ông bị ho, mệt mỏi cực độ, đau nhức cơ thể như chưa bao giờ cảm thấy trong đời. Ông đến bệnh viện, xét nghiệm và được xác nhận tình trạng: Ông bị COVID-19. Các bác sĩ đã gửi ông về nhà để cách ly.
Yaverbaum là chủ tịch của Ericho Communications tại thành phố New York, và bây giờ ông phải đối mặt với một câu hỏi đầy thách thức: Làm thế nào để ông lãnh đạo công ty của mình trong khi chiến đấu với một căn bệnh đáng sợ? Đó là một câu hỏi mà nhiều doanh nhân có thể sẽ phải đối mặt trong những tháng tới, nhưng Yaverbaum đã chuẩn bị cho điều này. Chuyên môn của ông là về khủng hoảng truyền thông.
Trong những thời khắc khó khăn như thế này, Yaverbaum tin rằng các nhà lãnh đạo cần phải bước lên với sự rõ ràng, giao tiếp cởi mở và tin tưởng sâu sắc vào đội ngũ của mình. Khi ông hồi phục khỏi COVID-19, ông đã có bài nói chuyện về cách mình quản lý công ty trong thời gian bị bệnh. Và những điều tốt đẹp có thể giải quyết tất cả những biến động này.
Ông nằm trên một chiếc giường trong 11 ngày và chỉ đi từ giường đến phòng tắm cách đó không xa. Trong 11 ngày đó, ông rất khó thở vào buổi tối, cơ thể đau nhức tột độ, vị giác và khứu giác không còn. Ông cảm thấy virus di chuyển khắp cơ thể và nó làm ông đau nhức ngay cả khi hết cúm. Điều này thật đáng sợ!
Eric Yaverbaum đã làm gì khi được chuẩn đoán mắc Covid-19?
Ông có nhân viên trên cả hai bờ biển. Khi biết tin, ông lập tức liên lạc với toàn bộ công ty của mình và cho họ biết chính xác cảm giác của mình. Những gì công ty ông biết về ông trong 11 ngày qua nhiều hơn rất nhiều so với những gì ông cần phải nói. Ông đã thông báo tất cả nhân viên làm việc cho mình thông qua tất cả các công cụ một cách rõ ràng, lạc quan và thực tế.
Ngay lúc đó, ông và mọi người trong công ty đang ở giữa một cái gì đó và không biết điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai. Đây là thời gian cần có nhà lãnh đạo thực sự. Ông đã xem ngày 11 tháng 9 ngoài cửa sổ văn phòng của mình. Ông thấy những người nhảy cầu - cùng tất cả mọi người trong văn phòng của mình che miệng lại, cố gắng xử lý những gì họ đang thấy. Ông phụ trách một tổ chức. Ông phải quyết định sẽ làm gì khi không có kinh nghiệm, không có kịch bản, không ai nói cho ông biết phải làm gì khi điều đó xảy ra. Đó là bản năng và ông nghĩ rằng: "Trong cuộc khủng hoảng này, các nhà lãnh đạo vĩ đại sẽ xuất hiện. Họ sẽ giúp tất cả mọi người tiến lên phía trước, đó là những gì họ cần làm mỗi ngày".
Khi biết mình mắc bệnh, Eric Yaverbaum đã trao quyền cho người khác.
Ông có những người thông minh làm việc cho mình. Nếu họ không được trao quyền để đưa ra quyết định khi ông không vắng mặt thì doanh nhiệp của ông không phải là một tổ chức tuyệt vời hoặc ông đã không thuê đúng người. Giám đốc điều hành của ông đã có rất nhiều năm điều hành công việc cho ông trong khi ông vắng mặt. Ông có những người đang điều hành công việc cho mình, những người lãnh đạo chủ động.
Eric Yaverbaum nghĩ gì về nhân viên trong khoảng thời gian này.
Thời điểm này, nhân viên của ông phải quan tâm đến công ty và công việc của họ. Nhưng họ luôn muốn biết ngày mai sẽ như thế nào. Họ đang sợ hãi về những điều chưa từng tồn tại trong tâm trí. Tất cả đột nhiên ở trong một thời đại mà mọi việc đều trở nên mơ hồ, không kiểm soát.
Cách nhìn nhận của Eric Yaverbaum khi điều này kết thúc.
Theo ông, muốn tìm hiểu cuộc sống của mình, hãy tìm ra ngày tồi tệ nhất của mình là gì. Ngày tồi tệ nhất thực sự là ngày tốt nhất, bởi vì đó là ngày sẽ thay đổi hoàn toàn bản thân. Eric Yaverbaum hoàn toàn tin vào điều đó. Ông đạt được nhiều thứ trong sự nghiệp của mình. Cá nhân ông đã luôn chia sẻ những thứ đó nhưng điều này thì hoàn toàn khác. Mọi người cần phải sát cánh cùng nhau, tất cả phải cùng hành động.
Bây giờ, tất cả chúng ta có ít lựa chọn hơn. Nếu chúng ta cảm thấy không có cách nào khác, thì đây sẽ là thời điểm tốt nhất để hành động. Đối với ông, tất cả những gì thôi thúc đó là: "Làm thế nào để tận hưởng không gian nơi mình đang hiện diện và bất cứ nơi nào có thể đi tới". Bởi nếu không nói điều đó với một dấu hỏi, chúng ta sẽ bị lạc đường vì không ai biết rõ câu trả lời hơn chính bản thân.
Những điều quan trọng nhất trong cuộc sống là những thứ khác. Mọi người có thể nghĩ những điều đó không bao giờ biến mất vào ngày mai, nhưng chúng đã biến mất theo nhiều cách.
Ông bị choáng ngợp bởi những cảm xúc lớn, đó là việc lãnh đạo để chia sẻ sự bình tĩnh, không hỗn loạn. Chỉ cần bật tin tức lên bạn sẽ tìm thấy nhiều sự hỗn loạn - nó rất dễ tìm kiếm. Nếu suy nghĩ đầu tiên của bạn sáng nay không phải vậy - xin chúc mừng, đó thực sự là điều tuyệt vời. Bạn có thể muốn xem xét lại tất cả những gì là quan trọng trong thời điểm hiện tại. Mỗi cá nhân người đứng đầu doanh nghiệp đều có một cách tiếp nhận thông tin và cũng phải học cách xử lý chúng theo cách riêng mang lại hiệu quả cao nhất.